Ma Thành Minh Châu.
Vầng trăng đỏ thẫm treo lơ lửng giữa trời, nhuộm đỏ vạn dặm ma thổ. Tòa Ma Thành nguy nga sừng sững giữa đất trời hoang vu. Gió rít gào, cuốn theo xác người treo lủng lẳng trên cổng thành, đung đưa, kéo dài thành một vệt mờ ảo, gần như chỉ còn da bọc xương.
Tang Huỳnh kéo thấp mũ choàng, len lỏi theo dòng người vào thành. Khi đi ngang qua nơi treo xác, nàng cúi gằm mặt, cố nén ánh nhìn.
Đoàn người chầm chậm tiến lên, chẳng mấy chốc đã đến lượt nàng.
“Bỏ mũ xuống, trình giấy thông hành.”
Nàng đưa ra tấm mộc bài nhỏ trong lòng bàn tay, làm theo lời, tháo mũ choàng.
Gương mặt ẩn sau mũ choàng lộ ra, non nớt đến lạ. Làn da mịn màng không tì vết. Đôi mắt hạnh hơi tròn, con ngươi màu nhạt, tựa hổ phách trong veo. Đuôi mắt hơi cụp, tạo cảm giác dịu dàng đến lạ.
Tên ma binh ngẩn ra. Không phải vì nhan sắc khuynh thành, mà bởi giữa chốn Ma tộc hung hãn này, một nữ ma mang dáng vẻ thỏ trắng hiền lành quả thực là “hàng hiếm“. Chẳng hiểu sao lại sống sót đến giờ.
“Một đứa tạp chủng thì có gì hay?” Một tên ma khác cười khẩy: “Sớm muộn cũng bị đại ma xơi tái.”
Tang Huỳnh vội kéo mũ choàng lên, lẩn vào tiếng cười nhạo của đám ma, bước vào thành. Nàng rảo bước thật nhanh, chỉ mong mau chóng về đến chỗ trú.
Vừa rẽ vào một con hẻm, nàng đụng ngay trưởng lão Chấp Pháp Đường dẫn theo ma binh tuần tra. Lão quét mắt nhìn nàng, quát: “Đứng lại!”
Tim nàng hẫng một nhịp, từ từ dừng bước.
“Tạp chủng?”
Tạp chủng, là để chỉ huyết mạch lai giữa tu sĩ và Ma tộc. Vì hai khí tiên ma trong cơ thể xung đột, đám tạp chủng thường yếu ớt, đứng dưới đáy chuỗi thức ăn của Ma tộc.
“Gần đây đám gian tế Tiên Minh ngày càng lộng hành. Thượng cấp ra lệnh siết chặt kiểm tra.” Ánh mắt trưởng lão Chấp Pháp Đường như dùi, đâm thẳng vào người ta: “Ngươi có biết hai ngày trước, tên gian tế bị bắt cũng là một đứa tạp chủng không?”
Tang Huỳnh siết chặt ống tay áo: “Nghe... nghe nói rồi...”
“Trong thức hải của tên gian tế đó có một linh ấn của Tiên Minh. Hắn dùng nó để liên lạc với Tiên Minh. Thủ đoạn cũng kín kẽ đấy.”
Tang Huỳnh: ...
Thật trùng hợp, trong đầu nàng cũng có một linh ấn y hệt.
Nàng xuyên không đến đây cách đây không lâu, vào một đêm trăng non. Nguyên thân chết vì hai khí tiên ma xung khắc, nàng lại bị hút vào thân xác này. Sau khi tiếp nhận ký ức của nguyên thân, biết mình là gian tế của Tiên Minh, nàng luôn cẩn trọng giữ mạng. Nào ngờ, vẫn bị để ý.
“Ai cũng biết, ma thuần chủng không có thức hải, chỉ có tạp chủng mới có. Từ hôm nay, thức hải của tất cả tạp chủng đều phải bị kiểm tra. Bắt đầu từ ngươi.”
Lòng bàn tay Lệnh trưởng lão tỏa ra một luồng hắc quang, chuẩn bị ra tay.
Tang Huỳnh căng thẳng. Làm sao bây giờ?
Muốn sống quá đi mất!
[Chúc mừng ký chủ trói định Hệ thống Cứu thế 006. Hãy tỏa sáng trong thế giới tiên ma hỗn chiến này, cứu vớt thế giới trông cậy vào ngươi, ký chủ!]
Tang Huỳnh: ???
Hay là, cứu ta trước đi?
[Ký chủ đã trói định. Đang tải xuống mô-đun cứu thế... Lỗi, lỗi, tải mô-đun thất bại. Đề xuất hệ thống thay thế: “Cứu cái gì mà cứu, hóng biến không vui hơn sao?” Có tải lại không?]
Hệ thống 006: QAQ Cưng à, hay là hóng biến tí đã?
Bị Chấp Pháp Đường vây kín thì chạy đằng trời. Trước khi chết lại vớ phải cái hệ thống dở hơi này. Tang Huỳnh trải qua cú sốc từ hy vọng đến tuyệt vọng, nhắm mắt làm liều.
“Vậy thì trước khi chết phải ăn cho no đã!”
[Đã tải xuống mô-đun hóng biến.]
[Lão già Chấp Pháp Đường trước mặt cưng ấy, ngoài mặt thì yêu vợ thương con, bên trong lại là tên biến thái có sở thích quái đản. Lão mê mẩn mấy ả Ma tộc mạnh hơn mình, nhưng toàn bị “xù“. Thế là lão lén lút gom cả tá “hàng nhái”, nào là Hữu hộ pháp cao ngạo lạnh lùng, Tả hộ pháp dịu dàng đa tình, còn thường xuyên bắt bọn họ cùng...]