Cảm nhận được tất cả điều đó, Công Thâu Tẫn nở một nụ cười nhẹ:
- Rất tốt. Đã tiến vào trạng thái đỉnh phong.
Nếu là Trương Vũ của ngày xưa thì hẳn đã thầm mắng đối phương lạm dụng dược vật, không theo con đường luyện thể tự nhiên.
Nhưng giờ đây Trương Vũ chỉ nhìn chằm chằm vào ống tiêm mà Công Thâu Tẫn vừa vứt xuống đất, thậm chí còn tự hỏi liệu mình có thể lượm lên dùng nốt được không.
Phúc Cơ lên tiếng nhắc nhở:
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây