Thế nên, Trương Vũ quyết định tạm thời thu thập nguyên liệu, đợi đến khi tan ca rời khỏi khu xưởng, tìm một nơi an toàn rồi mới hoán đổi Đại Học Thánh Thể để tiến hành tiêu thụ.
Nghĩ vậy, hắn cẩn thận cất mảnh vỡ hợp kim vào trong ngực, sau đó đưa mắt nhìn về phía phế tích gần đó... nơi chứa những vật liệu polyme của xưởng thuốc.
Thời gian kế tiếp, Trương Vũ vừa làm việc vừa tranh thủ thu thập những nguyên liệu không ai cần đến.
Hắn có cảm giác bản thân chẳng khác nào một nông dân lần đầu tiên bước vào tiệc buffet hải sản... món ăn quá nhiều, rực rỡ muôn màu, nhưng lại không biết cái nào giá trị nhất, cái nào bổ dưỡng nhất. Chỉ có thể gom hết mỗi thứ một ít, đợi sau này nếm thử từng cái.
...
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây