Không Có Tiền Tu Tiên Cái Gì?

Chương 49: Hợp đồng (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Trương Vũ trầm ngâm một lúc rồi đáp:

- Thi cử sao có thể hoàn toàn phản ánh hết tiềm năng của một người được.

Tiền Thâm lập tức cắt ngang, kích động nói:

- Vô lý!

- Kỳ thi đại học và chương trình học của cao trung đều do thập đại tông môn đặt ra, chuyên để đánh giá năng lực học sinh, qua tay vô số chuyên gia và các cường giả kiểm chứng, điều chỉnh; đó là hệ thống Tiên Đạo đánh giá tối ưu và khoa học nhất!

- Mỗi môn học, mỗi phần nội dung đều thể hiện trọn vẹn sự khác biệt giữa người với người: từ ưu khuyết của huyết thống, vùng miền lạc hậu cho đến cả sự tiến hóa chưa hoàn chỉnh.

Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Tiền Thâm, Trương Vũ chợt nhận ra trước đây mình đã đánh giá sai về người này.

Tên này không chỉ đơn thuần là kẻ thích điểm số, mà hắn đã tiến hóa thành một kẻ tôn sùng huyết thống, kỳ thị vùng miền, thậm chí còn mang tư tưởng phân biệt chủng tộc, đúng là tín đồ ngoan cố của chủ nghĩa điểm số.

Tóm lại, theo lý lẽ của tên này, điểm cao tức là giỏi giang, là tinh anh, là đáng tự hào; còn điểm thấp thì là phế vật, là rác rưởi.

Đó chính là thế giới quan mà hắn đã xây dựng suốt bao năm qua, cũng là chỗ dựa vững chắc để hắn giữ vững lòng tin của một học bá điểm cao, thậm chí có thể nói đó chính là quy tắc ngầm trong các cao trung trọng điểm.

- Hừ, ngươi không muốn thừa nhận thì thôi.

- Nhưng tình hình ở đây ta sẽ báo lại cho trường học. Hi vọng lần thi tháng sau ngươi chịu khó thể hiện thực lực thật sự, đừng có lại bày ra cái thành tích lẹt đẹt 550 điểm kia nữa.

Nhìn Tiền Thâm rời đi, Trương Vũ chỉ cảm thấy mình như vừa bị mắng, mà lại không phải bị mắng.

Bên cạnh, Bạch Chân Chân cũng ra vẻ suy tư, khẽ gật đầu:

- Có một chuyện hắn nói mà ngươi nên chú ý.

- Nhà trường sau khi biết được tình hình bên này, rất có thể sẽ tìm đến ngươi ký hợp đồng.

- Ký hợp đồng?

Trương Vũ tò mò nhìn A Chân. Hắn từng nghe loáng thoáng về chuyện này, nhưng cụ thể ra sao thì vẫn mù mờ.

Bạch Chân Chân giải thích:

- Học sinh cao trung không phải ai cũng có gia cảnh giàu có như Tiền Thâm.

- Với những học sinh nhà nghèo mà thành tích tốt, thiên phú xuất chúng, thì cần có người đầu tư.

- Mà trường học chính là một trong những nhà đầu tư đó.

- Bình thường, sau khai giảng đầu năm khối 11, nhà trường sẽ căn cứ vào thành tích và biểu hiện của học sinh khi học lớp 10 để chọn ra một nhóm ưu tú mà ký hợp đồng, đổ vốn đầu tư.

- Dĩ nhiên, cũng có một số rất ít học nên sinh bởi vì quá xuất sắc, quá chói sáng, nhà trường vì để phòng trường hợp bị nơi khác nẫng tay trên, sẽ chủ động tìm họ thương lượng hợp đồng ngay từ khối 10.

Nói đến đây, Bạch Chân Chân ưỡn ngực đầy kiêu hãnh:

- Ví dụ như ta chẳng hạn.

Trương Vũ hỏi:

- Vậy sao trước kia ngươi không nói cho ta biết chuyện này?

Bạch Chân Chân trợn mắt nhìn hắn, như muốn nói:

- Ngươi trước kia là cái dạng gì, trong lòng không tự hiểu chắc?

Bạch Chân Chân tiếp lời:

- Với biểu hiện lần này của ngươi, trường chắc chắn sẽ tìm ngươi đàm phán hợp đồng. Còn ký hay không thì...

Thấy vẻ mặt Bạch Chân Chân thoáng đắn đo, Trương Vũ hỏi:

- Chuyện ký hợp đồng khó quyết định vậy sao?

Bạch Chân Chân thở dài:

- Thật ra cũng không hẳn là khó quyết định. Nếu xét theo từng trường hợp cụ thể thì chọn hay không chọn đều rất rõ ràng.

- Khó là ở chỗ, rốt cuộc một người có thật sự hiểu rõ về năng lực của chính mình hay không.

- Nếu ngươi có đủ tự tin để thi vào mười trường đại học danh tiếng nhất, vậy thì đừng ký.

- Nhưng nếu ngươi không tự tin vào khả năng của mình, chỉ nhắm tới một trường đại học phổ thông mà thôi, vậy thì cứ ký đi.

Nghe vậy, Trương Vũ ngẫm nghĩ rồi hỏi thêm mấy câu về trường học và chi tiết hợp đồng.

Đang nói chuyện thì có người tìm đến Trương Vũ, một cô gái xinh xắn, duyên dáng.

- Xin chào, hồi nãy ngươi thật sự rất phong độ. Ta có thể xin số liên lạc không?

Chuyện như thế này, từ sau khi Trương Vũ lĩnh hội được bí kíp võ công trong Thiên Nhân Diễn Võ Đồ, đã xảy ra không ít lần. Ngay cả Luyện Thiên Cực của Tử Vân cao trung cũng đã chủ động xin liên lạc của hắn.

Trương Vũ đã quen với việc này, nên cũng chỉ thầm cảm thán một chút rồi vui vẻ trao đổi thông tin.

- Ha ha, ngay cả mỹ nhân cũng chủ động làm quen với mình sao?

Trương Vũ hỏi:

- Ngươi học trường nào thế?

Đối phương tươi cười đáp:

- Ta là Vũ Thanh Thanh, Thánh Nữ Học Viện, lớp chọn.

Sắc mặt Trương Vũ lập tức tối sầm lại.

Phải biết ở thế giới Côn Khư này, người có ngoại hình là nam thì chưa chắc đã là nam, nhưng học sinh lớp chọn của nữ học viện, thì chắc chắn trước kia là nam nhân.

Vũ Thanh Thanh dường như nhìn ra biểu cảm của Trương Vũ, mỉm cười nói:

- Ồ, ngươi cổ hủ vậy sao.

- Ngươi nghĩ lớp chúng ta chỉ toàn nhờ vào chút mánh khoé để thi đậu, thành tích thực ra chẳng ra gì đúng không?

- Ta nói cho ngươi biết, lớp chúng ta cũng có những học bá đỉnh cấp chẳng thua kém ai. Kỳ thi chung toàn thành phố sắp tới ngươi sẽ biết.

Trương Vũ không đáp, chỉ lặng lẽ nhìn nàng rời đi.

Không phải chứ... ta đâu có ý khinh thị điểm số giống tên Tiền Thâm kia?

Cái thế giới Côn Khư chết tiệt này, đến người chuyển giới cũng coi trọng điểm số vậy sao?

Lúc này Chu Thiên Dực bước tới, chúc mừng:

- Chúc mừng! Ngươi ký hợp đồng với Kim Đan chân nhân rồi à?

Trương Vũ nhìn Chu Thiên Dực trước mặt, bỗng nhớ lại:

- Hình như trước khi lĩnh hội được Thiên Nhân Diễn Võ Đồ, ta không hề cảm giác được sự tồn tại của tên này?

Sau đó, Trương Vũ vừa làm nốt công việc bảo vệ, vừa giao lưu vài câu với các khách mời, người quen cũng có, người lạ cũng có.

Khi công việc bảo vệ hoàn tất, tài khoản ngân hàng của hắn cũng được tăng thêm 1.600 và 10.000 đồng, nhảy vọt lên 13.300.

Trả xong khoản vay tháng này là 5.000, số dư còn lại 8.300, Trương Vũ tạm thời cũng không phải lo chuyện bị đòi nợ tháng này nữa.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)