Không Có Tiền Tu Tiên Cái Gì?

Chương 48: Hợp đồng (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Lý Tuyết Liên kể lại một lượt tình hình của Trương Vũ, liền nghe bên kia điện thoại vang lên tiếng cười khẽ.

- Không tệ, nhưng không cần thu nhận hắn.

Lý Tuyết Liên nghi hoặc hỏi:

- Vì sao?

Tinh Hỏa Chân Nhân bật cười sảng khoái, giọng nói đầy vẻ hứng khởi:

- Ta đã tìm được một thiên tài thực sự rồi.

- Cũng là khối 10, mới mười lăm tuổi, chỉ mất nửa tiếng đã luyện thành Thiên Vũ Luyện Tâm Quyết.

- Hơn nữa trên người chưa ký bất kỳ hợp đồng nào.

Nói đến đây, Tinh Hỏa Chân Nhân lại không nhịn được cười lớn.

Lý Tuyết Liên kinh ngạc:

- Lại có quái thai như vậy tồn tại sao?

Tinh Hỏa Chân Nhân cười ha hả:

- Ta đã nói với ngươi rồi, tầng một Côn Khư xưa nay không thiếu thiên tài, chỉ thiếu người chịu đầu tư vào họ thôi.

- Giống như mỗi lần thi đại học đều có thủ khoa từng môn, thủ khoa các tầng, ngươi hẳn phải biết những người đó xuất sắc cỡ nào.

- Nhưng kiểu thiên tài như vậy, tầng một Côn Khư năm nào cũng có không ít, từng lứa từng lứa xuất hiện, chẳng khác gì rau hẹ, hết lứa này đến lứa khác mọc lên liên tục.

- Thiên tài có rất nhiều, chẳng qua trước đây ta thiếu may mắn nên chưa tìm được, thường bị người khác nhanh tay cướp mất. Lần này cuối cùng ta đã nhanh hơn một bước.

Lý Tuyết Liên tiếc nuối liếc nhìn Trương Vũ, hỏi:

- Vậy ký một hợp đồng sơ bộ với tên Trương Vũ này có được không?

Tinh Hỏa Chân Nhân đáp:

- Thôi, bỏ đi. Tài nguyên của chúng ta phải dồn hết cho thiên tài thật sự, không nên phân tán sức lực.

...

Tại một phòng họp trong triển lãm.

Lý Tuyết Liên nhìn Trương Vũ, vẻ mặt áy náy nói:

- Thật xin lỗi, bên phía gia phụ có việc gấp nên e rằng tạm thời không thể thu ngươi làm đệ tử.

Nàng chân thành nói tiếp:

- Tuy nhiên, Thiên Vũ Luyện Tâm Quyết ngươi cứ yên tâm sử dụng, ta sẽ chủ động cấp cho ngươi một phần quyền sử dụng.

Ánh mắt Lý Tuyết Liên tràn đầy tán thưởng:

- Cuối cùng, ta lấy danh nghĩa cá nhân tặng ngươi mười nghìn đồng.

- Đừng vội từ chối, đây là quà riêng xuất phát từ việc ta rất xem trọng thiên phú của ngươi.

- Hy vọng lần sau gặp lại, ngươi đã đậu vào một trường đại học danh tiếng.

- À đúng rồi, liên quan đến các video ngươi đã quay lại, vì có liên quan đến bản quyền phát tán Thiên Vũ Luyện Tâm Quyết nên phiền ngươi xóa hết đi.

...

Lý Tuyết Liên nhìn bóng lưng Trương Vũ rời đi, nụ cười trên mặt cũng dần thu lại.

Dù Tinh Hỏa Chân Nhân không có ý định thu nhận Trương Vũ, nhưng đối với một thiếu niên có thiên phú như vậy, Lý Tuyết Liên cũng không muốn trực tiếp trở mặt.

Dù là quyền sử dụng Thiên Vũ Luyện Tâm Quyết hay mười nghìn đồng kia, với nàng mà nói chỉ là chuyện nhỏ.

Những món quà nhỏ kiểu này, nàng đã tặng không biết bao nhiêu lần rồi.

Chỉ có điều, đa số bọn họ sau này đều mờ nhạt như những người bình thường khác, sớm đã bị nàng quên lãng.

Giải quyết xong chuyện này, Lý Tuyết Liên đi gặp vài vị khách quý, sau đó nhanh chóng đi tìm phụ thân.

Nàng thực sự rất tò mò về vị tuyệt thế thiên tài mà Tinh Hỏa Chân Nhân đã tìm được.

...

Ở một góc khác, buổi triển lãm tranh vẫn chưa kết thúc.

Bạch Chân Chân thấy Trương Vũ vừa bước ra khỏi phòng họp, liền hỏi:

- Sao rồi? Bị Tinh Hỏa Chân Nhân từ chối à? Lý Tuyết Liên có làm khó ngươi không?

Trương Vũ nhớ lại ánh mắt tán thưởng của Lý Tuyết Liên, lắc đầu:

- Cô ta không hề làm khó ta.

- Ta còn chưa kịp mở miệng, cô ta đã nói trước là Tinh Hỏa Chân Nhân có chuyện gấp...

- Cuối cùng còn tặng ta mười nghìn.

Nghe vậy, Bạch Chân Chân nhếch mép:

- Vậy cũng coi là lịch sự rồi.

- Có khi cô ta đã phát hiện ra ngươi cũng không thực sự xuất sắc lắm.

- Ví dụ như thành tích thi tháng tệ hại, không có thành tích gì nổi bật, cơ bắp bình thường, lại còn nợ nần ngập đầu.

Nghe Bạch Chân Chân nói, Trương Vũ nhếch mép:

- A Chân, ngươi thua không phục, bắt đầu công kích cá nhân đúng không?

Nhìn bộ dạng đắc ý của Trương Vũ, Bạch Chân Chân không nhịn được vung tay đập vào vai hắn, ép hỏi:

- Nói mau, ngươi rốt cuộc đã làm như thế nào?

- Mau khai thật đi, có phải ngươi đã hối lộ nhân viên triển lãm để sớm lấy được bí kíp võ công rồi không!

Nhìn bộ dạng Bạch Chân Chân với khuôn mặt tràn đầy đố kị, Trương Vũ bật cười ha hả.

- Ha ha, A Chân à, ngắm nhìn những kẻ thất bại đang giãy giụa, chính là niềm vui của ta lúc này.

Ngay lúc hai người đang trò chuyện, Tiền Thâm cũng từ xa đi tới.

Nét mặt hắn nghiêm trọng, chăm chú nhìn Trương Vũ rồi hỏi thẳng:

- Ngươi trong kỳ thi thàng, có phải đã cố ý làm bài kém không?

Thành tích của Trương Vũ trong lần khảo nghiệm Thiên Nhân Diễn Võ Đồ này đã vượt xa dự đoán của Tiền Thâm, khiến hắn cảm thấy rất khó tin.

Hắn nhìn thành tích của đối phương mà trong lòng đầy kinh ngạc. Nếu Trương Vũ là người có điểm số cao thì hắn còn có thể hiểu được, nhưng một kẻ thành tích lẹt đẹt lại có biểu hiện tốt như thế, khiến hắn càng thấy khó chấp nhận.

Thấy Trương Vũ lắc đầu phủ nhận, Tiền Thâm không cam lòng nói:

- Không thể nào! Nếu không phải ngươi cố ý làm bài kém, vậy vì sao thiên phú của ngươi lại không tương xứng với điểm số?

- Hả?

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)