Không Có Tiền Tu Tiên Cái Gì?

Chương 44: Lĩnh hội (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Hai luồng khí tức cùng mang đến một cảm giác lạnh lẽo như nhau, hai tiếng đếm ngược cũng tương tự nhau. Qua nhiều lần thử nghiệm, Trương Vũ nhận ra rằng hai nguồn sức mạnh nghi thức này đang ép buộc hắn theo hai hướng khác nhau.

Một cái sẽ ngừng đếm ngược khi hắn bắt đầu thổ nạp linh cơ.

Cái còn lại thì chỉ dừng lại khi hắn tập trung lĩnh ngộ bức họa Thiên Nhân Diễn Võ Đồ.

Từ đó, Trương Vũ càng thêm chắc chắn một điều:

- Trong hai tiếng đếm ngược này, có một cái là giả.

- Có lẽ một cái là do ảnh hưởng của Thiên Nhân Diễn Võ Đồ tạo ra.

- Phải chăng Thiên Nhân Diễn Võ Đồ biết được sự sợ hãi trong lòng ta chính là cái lực lượng nghi thức khốn nạn này, cho nên mới cố tình tạo ra huyễn cảnh để khảo nghiệm ta?

- Nhưng không ngờ lực lượng nghi thức chân chính cũng phát tác, dẫn đến phát sinh mâu thuẫn với nhau.

- Vậy rốt cuộc cái nào mới là giả?

- Là cái sẽ ngừng khi ta thổ nạp?

- Hay là khi ta lĩnh ngộ Thiên Nhân Diễn Võ Đồ?

Trương Vũ nghiêng về khả năng thứ hai, nhưng lại không thể dễ dàng đưa ra quyết định.

Bởi nếu chọn sai thì kết cục đang đợi hắn chính là cái chết.

- Rốt cuộc phải chọn cái nào đây?

Tiếng đếm ngược trong lòng cứ vang lên không ngừng, khiến đầu óc Trương Vũ rối như tơ vò, chần chừ mãi không thể đưa ra lựa chọn.

- Nếu không thể chọn, vậy thì dứt khoát không chọn nữa!

Ánh mắt hắn chợt trở nên kiên định. Hắn đã hạ quyết tâm:

- Cứ coi cả hai cái đều là thật đi!

Nói rồi, Trương Vũ ngồi xếp bằng tại chỗ, bắt đầu vận hành Chu Thiên Thải Khí Pháp, điều tức thổ nạp linh cơ.

Tiếng đếm ngược trong tâm trí vẫn không ngừng vang lên, từ 10 đến 5 rồi xuống 3, Trương Vũ đột nhiên đứng dậy, tiến về phía bức tranh Thiên Nhân Diễn Võ Đồ, tìm cách lĩnh hội võ học ẩn chứa trong đó.

Cứ như vậy, dưới áp lực của hai luồng đếm ngược, Trương Vũ luân phiên giữa thổ nạp và lĩnh hội võ học, từng bước tiến lên.

Cùng lúc đó, trong triển lãm tranh, đã bắt đầu có người để ý đến hành vi khác thường của hắn.

Tổng giám đốc chi nhánh Tung Dương của Tập đoàn Tiên Vận tò mò nhìn Trương Vũ, cất tiếng:

- Tiểu tử này lúc thì ngồi điều tức, lúc lại đứng dậy như đang luyện võ, chẳng lẽ có liên quan đến nội dung võ học trong tranh?

Bên cạnh, Lý Tuyết Liên cũng đưa mắt nhìn theo, như có điều suy nghĩ:

- Trông hắn giống như đang bị ép buộc phải thổ nạp vậy.

- Có thể nỗi sợ hãi trong lòng hắn có liên quan đến một vị lão sư dạy pháp lực.

Đúng lúc ấy, Trương Vũ lại đổi tư thế, không còn ngồi thổ nạp nữa mà bắt đầu luyện Kiện Thể Tam Thập Lục Thức.

Thì ra hắn vừa mới ngộ ra một điều, sau mỗi lần thổ nạp, tiếng đếm ngược kia sẽ biến mất. Như vậy, có thể bản chất của tiếng đếm ngược đó không phải là ép hắn thổ nạp, mà là thúc ép hắn phải học tập, phải tu luyện.

Vì vậy, Trương Vũ bắt đầu thử nghiệm, vừa luyện Kiện Thể Tam Thập Lục Thức vừa quan sát Thiên Nhân Diễn Võ Đồ xem có thu hoạch được gì không.

Dù sao hắn cũng đã quen thuộc với Kiện Thể Tam Thập Lục Thức. Cho nên nếu có thể vừa luyện Kiện Thể Tam Thập Lục Thức vừa quan sát Thiên Nhân Diễn Võ Đồ, thì phần lớn tinh thần hắn vẫn có thể đặt vào việc lĩnh ngộ võ học trong bức họa.

Dù sao thì mục tiêu chính của hắn vẫn là nắm bắt được võ học ẩn giấu trong Thiên Nhân Diễn Võ Đồ.

Sau khi thử nghiệm thành công, hắn lại cảm thấy việc vừa luyện công vừa lĩnh hội vẫn hơi bất tiện. Thế là hắn rút điện thoại ra, thử mở tài liệu học tập để vừa học bài vừa xem tranh.

Phát hiện việc xem tài liệu cũng có thể áp chế được tiếng đếm ngược, hắn liền bật loa ngoài lên, vừa nghe giảng bài vừa tiếp tục lĩnh hội bức họa.

...

Lý Tuyết Liên nhìn Trương Vũ khi thì ngồi thổ nạp, lúc thì luyện võ, rồi lại học bài, không khỏi cảm thán từ tận đáy lòng:

- Người này chắc chắn phía sau có một vị lão sư vô cùng tàn khốc, suốt ngày thúc ép hắn nỗ lực đến cực hạn, thậm chí đã trở thành một bóng ma khắc sâu trong lòng hắn.

- Để xem hắn có thể đột phá tư tưởng dưới tầng tầng áp lực như vậy hay không...

Ngay khi Lý Tuyết Liên còn đang nghĩ vậy, liền thấy Trương Vũ đã rời khỏi khu vực bức họa Thiên Nhân Diễn Võ Đồ, chạy thẳng tới bàn buffet, lấy một khay đầy hải sản, rồi trở lại trước bức tranh, vừa ăn vừa tiếp tục lĩnh hội.

Bởi vì hắn chợt nhớ ra, lúc ăn cũng sẽ không bị nghi thức quấy rầy.

Chứng kiến cảnh tượng trước mắt, Lý Tuyết Liên không khỏi kinh ngạc, khẽ nói:

- Ồ? Đã đột phá tư tưởng rồi sao! Trong hoàn cảnh áp lực tầng tầng lớp lớp, hắn lại dứt khoát buông bỏ mọi vướng bận trong lòng, để rồi có thể đối mặt trực diện với nỗi sợ, tiếp tục lĩnh hội võ học bên trong diễn võ đồ.

- Có lẽ ngay cả bản thân hắn cũng chưa nhận ra, hắn đã vô thức vượt qua nỗi sợ hãi trong lòng, thành công vượt qua khảo nghiệm đầu tiên của Diễn Võ Đồ.

Thấy có bảo vệ định tiến lên ngăn cản Trương Vũ, Lý Tuyết Liên liền phất tay ra hiệu cho bọn họ lui xuống. Giờ phút này, nàng thật sự tò mò, không biết Trương Vũ sẽ ngộ ra được bao nhiêu điều từ Diễn Võ Đồ.

Vừa ăn tôm hùm, vừa quan sát Diễn Võ Đồ, Trương Vũ đang chìm đắm trong việc lĩnh ngộ võ học, ánh mắt hắn dần dần nhìn rõ bộ võ công mà bóng người kia đang diễn luyện.

- Dường như là một bộ quyền pháp?

Bộ quyền pháp ấy thoạt nhìn không quá phức tạp, Trương Vũ chỉ nhìn vài lần đã mơ hồ nắm bắt được một chút ý niệm. Nhưng khi hắn kiểm tra lại trên Vũ Thư, thấy trên Vũ Thư vẫn không có chút biến hóa nào. Rõ ràng, hắn vẫn chưa thực sự lĩnh hội được bộ võ công ấy, càng chưa nói đến việc luyện thành.

Với kinh nghiệm đã học qua các môn công pháp như Kiếm Pháp Cơ Sở cao trung và Chu Thiên Thải Khí Pháp, loại võ học này lẽ ra chỉ cần hắn nhìn qua là có thể hiển hiện trên Vũ Thư với cấp độ bắt đầu bằng 0.

- Rốt cuộc là sai ở đâu?

Ngay lúc đó, một tiếng cười lớn vang lên. Luyện Thiên Cực tự tin cất tiếng:

- Ta đã lĩnh hội hoàn toàn võ học trong tranh! Đây là một môn chưởng pháp vô cùng tinh diệu!

Nào ngờ lời vừa dứt, từ đằng xa Tiền Thâm liền phản bác:

- Chưởng pháp gì chứ? Rõ ràng đó là một bộ cước pháp!

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)