Không Có Tiền Tu Tiên Cái Gì?

Chương 16: Vũ thư (2)

Chương Trước Chương Tiếp

- Chỉ luyện mười lần liền có thể thăng cấp môn võ công này sao?

Phải biết rằng, từ khi khai giảng đến nay, Trương Vũ đã luyện qua Kiện Thể Tam Thập Lục Thức không biết bao nhiêu lần, vậy mà chưa từng có chút cảm giác thăng cấp nào.

- Chỉ mười lần thôi ư?

Hắn không kìm được sự nôn nóng trong lòng, bước ra một bước, huyết nhục toàn thân như cự mãng vặn mình, kèm theo một tiếng nổ trầm đục, từng luồng sức mạnh theo đó bộc phát.

Mặc dù ở trường Trương Vũ Thường mượn khí giới để gia tăng hiệu quả luyện tập, nhưng bản chất của Kiện Thể Tam Thập Lục Thức vốn là võ học cơ sở của việc luyện thể, bất kể có khí giới hay không đều có thể tu luyện.

Trong căn phòng trọ chật hẹp, Trương Vũ tung người di chuyển qua lại, hai chân đạp mạnh trên sàn vang lên từng tiếng phanh phanh, cơ bắp toàn thân co giãn liên hồi, từng đợt nhiệt lượng dần dần lan tỏa khắp toàn thân.

Chỉ trong chốc lát, từ phòng bên cạnh liền truyền tới tiếng quát mắng:

- Đêm hôm khuya khoắt còn không để người khác ngủ à?!

Trương Vũ bất đắc dĩ đành phải dừng lại, khẽ thở dài:

- Căn phòng này cách âm quá kém, không thể luyện tập ở đây vào ban đêm được.

Ánh mắt hắn dừng trên Vũ Thư trong lòng bàn tay, cơ thể ngứa ngáy, chỉ muốn ngay lập tức tu luyện, một hơi hoàn thành mười lần Kiện Thể Tam Thập Lục Thức để xem hiệu quả như thế nào.

- Hay là đi tìm chỗ khác?

Hắn lập tức nhớ tới gần đây có một tòa nhà bỏ hoang.

Ở một nơi tăm tối gần chỗ ở của Trương Vũ.

Tiếng phanh phanh phanh vang vọng trong hành lang đổ nát của một tòa nhà bỏ hoang.

Dưới ánh sáng mờ nhạt từ dãy phố phía xa, bóng dáng một thiếu niên mơ hồ hiện ra trong bóng tối, đó chính là Trương Vũ.

Giờ phút này, ánh mắt hắn ngưng trọng, cẩn trọng thi triển từng chiêu từng thức, động tác tuy đơn giản nhưng ẩn chứa sức mạnh kinh người. Không bao lâu sau, mồ hôi đã ướt đẫm toàn thân, hơi thở mang theo từng làn nhiệt nóng bỏng.

Ban ngày, hắn đã luyện tập cho đến khi kiệt sức nằm vật ra đất. Không có thuốc bổ trợ giúp, cũng chẳng có thức ăn phụ trợ, mỗi lần thực hiện Kiện Thể Tam Thập Lục Thức, toàn thân hắn liền ê ẩm bủn rủn, cơ bắp như bị xé rách từng chút một.

Nhưng nghĩ đến việc Vũ Thư có thể trợ giúp việc thăng cấp công pháp, tinh thần Trương Vũ liền phấn chấn hẳn lên, hắn khẽ nghiến răng, kiên trì hoàn thành trọn vẹn một lượt Kiện Thể Tam Thập Lục Thức.

Sau một hồi kịch liệt thở dốc, hắn vội mở bàn tay ra.

Chỉ thấy Vũ Thư lần nữa hiển hiện theo ý niệm.

- Kiện Thể Tam Thập Lục Thức cấp 1 (1/10).

Trên gương mặt đầy mồ hôi, khóe môi Trương Vũ nhịn không được khẽ cong lên, lộ ra một tia mừng rỡ:

- Đây chính là tiềm lực của ta sao?

- Chỉ cần luyện thêm chín lần nữa, ta liền có thể đưa Kiện Thể Tam Thập Lục Thức lên tới cấp 2!

- Đêm nay, ta nhất định phải luyện đủ mười lần mới được!

Ý chí bốc lên ngùn ngụt, Trương Vũ lập tức bắt đầu vòng luyện tập thứ hai.

Nhưng chưa được bao lâu, hắn đã gục ngã xuống nền đất lạnh lẽo, cảm giác chân tay như đã không còn là của mình nữa.

- Không ổn rồi... ta đã tới cực hạn... Chỉ có thể để ngày mai luyện tiếp thôi.

Ngay khoảnh khắc Trương Vũ đang định buông bỏ, đột nhiên từ sâu trong lòng hắn dâng lên một cơn ớn lạnh khủng khiếp.

Đồng thời, một giọng nói vang lên trong đầu hắn:

- Mời tuân thủ ước định, cố gắng hoàn thành nguyện vọng, không được cố ý lười biếng, 10.

- Mời tuân thủ ước định, cố gắng hoàn thành nguyện vọng, không được cố ý lười biếng, 9.

- Mời tuân thủ ước định, cố gắng hoàn thành nguyện vọng, không được cố ý lười biếng, 8.

Tiếng đếm ngược lạnh lùng vang vọng, đồng thời cảm giác ớn lạnh trong lòng Trương Vũ càng lúc càng mãnh liệt, như thể có thứ gì đó bên trong thân thể hắn sắp bạo phát, muốn xé nát huyết nhục hắn thành từng mảnh.

- Ước định... nguyện vọng... Nghi thức…

Trương Vũ chợt bừng tỉnh:

- Chẳng lẽ đây là lực lượng của nghi thức thỉnh thần?

Trong đầu hắn hiện lên những lời mà con Búp Bê vải từng nhắc nhở.

- Nếu ngươi lựa chọn cự tuyệt thực hiện nguyện vọng, hoặc trong quá trình thực hiện cố ý kéo dài, thất bại, đều sẽ phải chịu phản phệ của nghi thức, huyết nhục bạo liệt, hồn phi phách tán.

Trong lòng Trương Vũ thầm nghĩ:

- Chẳng lẽ là do ta đã nói rằng, sẽ cố gắng học tập, thi đậu đại học danh tiếng, gia nhập đại tông môn, để kiếm tiền thực hiện nguyện vọng. Cho nên, chỉ cần trong quá trình này ta cố ý lười biếng, liền sẽ bị cho là vi phạm ước định?

- Nếu không tuân thủ, ta sẽ chết vì bị nghi thức phản phệ?

Tiếng đếm ngược đã đếm tới “3”!

Không còn thời gian để tiếp tục do dự, Trương Vũ lập tức bật dậy.

Kèm theo một tiếng hét đau đớn, hắn nghiến răng chịu đựng việc cơ bắp đang tê liệt, tiếp tục điên cuồng luyện tập Kiện Thể Tam Thập Lục Thức.

Mà ngay khi hắn bắt đầu tập luyện trở lại, âm thanh đếm ngược cũng hoàn toàn biến mất như chưa từng tồn tại.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)