- Con tới chưa?
- Đừng căng thẳng quá, thành tích của con tốt như vậy, chắc chắn sẽ thành công thôi.
- Mẹ mới nhận thêm một công việc mới, nhất định sẽ kiếm đủ tiền cho con phẫu thuật, con cứ yên tâm đi phỏng vấn.
Trương Vũ lặng lẽ đọc từng dòng tin nhắn của mẹ, sau đó hít sâu một hơi, ngồi tại chỗ nhắm mắt chờ đợi.
Rất lâu sau, phía trước bỗng vang lên tiếng gọi:
- Thí sinh số 989, Trương Vũ.
Trương Vũ đứng dậy, bước vào phòng phỏng vấn.
Trong phòng có ba vị giám khảo đang ngồi. Khi nhìn thấy họ, Trương Vũ nhanh chóng mở ra nụ cười lễ phép mà hắn đã tập luyện nhiều lần:
- Chào ba vị giám khảo, ta là Trương Vũ, học sinh Đông Dương sơ trung.
Vị giám khảo ngồi giữa ngẩng đầu nhìn hắn, sau đó lạnh nhạt hỏi:
- Tại sao ngươi lại muốn nộp hồ sơ vào trường này?
Trương Vũ nhanh nhẹn trả lời:
- Đây là ngôi trường có bề dày lịch sử, có nền tảng tu hành vững chắc, tài nguyên giảng dạy dồi dào, đã đào tạo ra rất nhiều nhân tài...
Vị giám khảo nhíu mày, ngắt lời hắn:
- Đừng nói mấy câu sáo rỗng đó.
Trương Vũ hơi ngượng ngùng, sau đó thật thà nói:
- Ta muốn thi đậu vào đại học danh tiếng. Mà trong số các trường cao trung ta có thể nộp hồ sơ thì Tung Dương cao trung là trường có tỷ lệ thi đậu đại học cao nhất.
Vị giám khảo khẽ gật đầu, lật tài liệu trên tay:
- Điểm số của ngươi cũng không tệ, các môn đều đạt điểm tuyệt đối, đứng nhất toàn trường, chẳng trách lại được giới thiệu đến đây.
- Thành tích của ngươi thì không có vấn đề gì, nhưng nếu muốn vào được Tung Dương cao trung thì chỉ dựa vào điểm số trên lớp là chưa đủ.
Vị giám khảo như nghĩ ra điều gì đó, bỗng nhiên hỏi Trương Vũ:
- Mỗi ngày ngươi ngủ mấy tiếng?
Trương Vũ trả lời:
- Năm tiếng.
Vị giám khảo tỏ ra bất ngờ với câu trả lời trên:
- Tận năm tiếng? Học sinh ở thành phố bắt đầu từ tiểu học cũng đã quen mỗi ngày chỉ ngủ hai tiếng. Còn như những học sinh xuất sắc thì cơ bản đều là không ngủ.
- Ngươi mỗi ngày ngủ năm tiếng, tức là mỗi ngày học ít hơn người khác ba tiếng. Chín năm là gần mười nghìn giờ học.
Trương Vũ hơi ngẩn người. Hắn vỗn nghĩ mình đã rất cố gắng, nhưng không ngờ sự cố gắng của hắn cũng chẳng tính là gì khi đem so với đám học sinh trong thành phố.
Trương Vũ vội vàng nói:
- Từ giờ ta sẽ ngủ ít đi để cố gắng đuổi kịp bọn họ.
Lúc này, vị giám khảo bên trái mới lên tiếng hỏi:
- Ngươi đã học được bao nhiêu khối lượng của chương trình cao trung rồi?
Nghe được câu hỏi này, Trương Vũ phần nào lấy lại được chút bình tĩnh, tự tin trả lời:
- Ta đã tự học xong toàn bộ chương trình lớp 10.
Vị giám khảo khẽ nhíu mày:
- Mới học hết chương trình lớp 10 thôi sao? Ngươi không biết rằng các học sinh nhập học ở Tung Dương cao trung đều phải hoàn thành toàn bộ chương trình học cao trung rồi sao?
Câu nói của vị giám khảo khiến Trương Vũ choáng váng. Hắn hoàn toàn không biết thông tin này, thứ hắn vốn cho là lợi thế của bản thân giờ xem ra cũng chẳng là gì so với các học sinh khác.
Đúng lúc đó, vị giám khảo ngồi giữa tiếp tục hỏi:
- Để tăng hiệu suất học tập và tránh việc yêu đương sớm ảnh hưởng đến việc tu hành, Tung Dương cao trung yêu cầu tất cả học sinh trước khi nhập học phải hoàn thành phẫu thuật triệt sản.
- Ngươi có biết việc này không?
Cuối cùng cũng có một câu mà hắn đã chuẩn bị trước. Trương Vũ lập tức trả lời:
- Về việc này thì gia đình ta cũng đang chuẩn bị rồi. Ta sẽ hoàn thành phẫu thuật triệt sản trước khi nhập học, đồng thời đảm bảo chỉ số hormone luôn ở mức phù hợp cho việc tu hành.