La Thiền khẽ giơ tay lên, các đàn sinh trong viện liền đặt tay lên bao kiếm, chỉ đợi La Thiền hạ lệnh thì họ sẽ ra tay.
Chung Phong nhập vai quá sâu, hoàn toàn quên mất chân hắn ta bây giờ đang đặt trên lãnh địa của Phù Sinh Đàn.
Hắn ta ngửa đầu ra sau một cách khoa trương, cười thê lương: “Nực cười cho ta ngu si nằm mơ, còn nghĩ rằng ngày nào đó nếu muội gặp nạn, ta sẽ dẫn muội cao chạy xa bay… Tấm lòng của ta những năm này, ở trong mắt muội lại …
Còn chưa đợi hắn ta nói xong thì ngoài phòng có một người đi vào.
Người tới khoác áo lông thú màu đen, thân hình cao lớn như ngọn núi cao, đôi mắt của hắn mang theo hàn ý ở bên ngoài phòng, nhìn chằm chằm Chung Phong nói: “Chủ nhân La gia các ngươi là nghe không hiểu lời của bổn tọa sao?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây