Minh Thiêm nhìn ra ngoài cửa sổ: "Vẫn sớm, trời còn chưa sáng."
Tiêu Nhuận là người sống, không thể thức trắng cả đêm, dứt khoát rúc vào ngực hắn chơi xấu, nói: "Em buồn ngủ."
Minh Thiêm cũng coi như nở mày nở mặt một lần, hỏi: "Còn gọi bổn vương là thái giám tổng quản nữa hay không?"
Tiêu Nhuận nhắm mắt lại, cực kỳ qua loa nói: "Không gọi không gọi, mau ôm em đi ngủ, hôm nay em còn việc quan trọng phải làm."
Lông mày của Minh Thiêm nhướng lên: "Có chuyện còn quan trọng hơn bổn vương sao?"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây