Anh Tinh càng đánh càng hưng phấn, hắn giơ cao vung côn, lần nữa mạnh mẽ đánh tới, lúc này, tay trái dính đầy máu tươi nâng lên, nhẹ nhàng tiếp lấy cây côn.
Anh Tinh giật mình, lực này của hắn cũng không nhỏ, sao con nhỏ này có thể tay không đỡ được?
“Tiêu Nhuận từ từ ngẩng đầu lên, khóe mắt hơi nhếch lên, trong ánh mắt mang theo chút tà khí, còn có một tia hứng thú, cô nhếch môi cười nói: “Ngươi đánh sướng tay nhỉ?
Anh Tinh luôn cảm thấy hình ảnh này không được phù hợp, hắn muốn rút cây côn ra, lại phát hiện mình căn bản không rút được.
Minh Thiêm cầm cây côn, vặn vẹo cổ, chậm rãi từ trên mặt đất đứng lên.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây