Tiêu Nhuận chỉ vào cái túi treo trên tường nói: “Lấy hai miếng lót giày, độn vào bên trong sẽ không rộng lắm.
Bác Lưu giảm cho cô năm tệ, Tiêu Nhuận cũng không từ chối, cười đáp lại, lúc sắp đi nói: “Nếu lúc nào ngài cần dùng đến hàng của chúng cháu, bất cứ lúc nào đến cửa hàng tìm cháu, cháu giảm giá cho ngài.
Bác Lưu há to miệng, thực sự không biết nói tiếp như thế nào. Bởi vì nghề nghiệp nhà Tiêu Nhuận, cả đời của người bình thường cũng không đi được mấy lần.
“Đúng rồi.
Tiêu Nhuận xách theo túi nhựa quay người, chỉ vào một đôi giày cao gót màu đỏ nói: “Đôi giày kia ngài tìm được ở đâu?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây