Vân Đan rất không tình nguyện buông cánh tay ra, chỉ vào một góc trong động nói: "Ở đó đi."
Đàm Hương: "Ta còn chưa sa đọa đến thế, không đi xa, đi một chút sẽ quay lại."
Thật vất vả mới bỏ được cánh tay của Vân Đan ra, Đàm Hương đã chạy ra ngoài giống như một con thỏ.
Vân Đan buồn chán chờ một lúc lâu. Ngón tay thon dài của hắn gõ gõ lên tảng đá bên tổ, bỗng nhiên đã nhớ tới một chuyện.
Hắn đứng dậy đi ra khỏi sơn động, trong nháy mắt đã không thấy bóng dáng đâu nữa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây