Vân Đan kỳ quái nói: "Bình thường không phải vẫn như vậy sao? Ngươi trốn gì chứ?"
Đàm Hương, ta có thể không trốn được sao? Lúc trước hắn là rắn, còn bây giờ hắn là người, một người đàn ông ôm eo phụ nữ, nhìn còn ra thể thống gì nữa.
Vân Đan cũng không quan tâm đến thể thống gì đó. Hắn dùng sức ôm Đàm Hương lại, cúi đầu nhìn chằm chằm vào mắt nàng nói: "Bổn tiên cũng không ghét bỏ mùi của ngươi, tại sao ngươi còn không muốn?"
Đàm Hương: "Ngươi làm ảnh hưởng đến thanh danh của ta như vậy, nếu để cho người báo khác nhìn thấy, ta còn tìm bạn tình thế nào được nữa?"
Nàng không nói lời này còn tốt, vừa nói Vân Đan ôm chặt hơn, còn híp mắt uy hiếp nói: "Nếu ngươi còn muốn trốn nữa, bổn tiên sẽ vặt sạch lông của ngươi."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây