Cái bụng Vân Đan ngẩng lên trên, híp mắt lại nói: “Bổn tiên còn chưa hóa thành hình người, chưa tính là trưởng thành.
Lời nói dối này được nói ra vô cùng trôi chảy, không có chút chột dạ nào.
Tắm xong, Đàm Hương quay về phía sau cái cây, hóa thành hình người, sau khi mặc quần áo tử tế thì nằm sấp lên người Vân Đan, kiệt sức nói: “Ngươi đưa ta quay về đi.
Vân Đan: “Như ngươi đã nói, ngày nào bổn tiên cũng bò trên mặt đất, trên bụng dính đầy đất cát, ngươi cũng không thể đụng vào được.
Đàm Hương phồng hai chiếc má đau nhức, chôn đầu vào thân rắn dài của hắn, chân nhỏ không ngoan ngoãn mà đạp đạp vào đuôi rắn của hắn, nàng muốn biểu lộ bản thân bất mãn không muốn tiếp tục làm ô sin.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây