Vân Đan cưỡi khẽ một tiếng, coi như là cho hắn mặt mũi, coi như tỏ vẻ đồng ý.
Đàm Hương cười nói: “Đúng không, Tiểu Vân nhà ta không lãng phí thức ăn xíu nào, ăn bao nhiêu dài bấy nhiêu.
Rất giống một bà mẹ đang tự hào.
Tam Mị Mị: “Chuyện này, chuyện này là chuyện tốt.
Hắn có cảm giác như là, cảm thấy con rắn này càng lúc càng giống như vị đại nhân kia, chẳng lẽ là cùng giống sao.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây