Chung Ánh Tuyết mỉm cười: “Vậy nên... đừng sợ hãi bước tiếp, mặc kệ kết quả cuối cùng là gì!”
“Chúng ta chỉ cần dốc hết sức mình là được, không để lại hối tiếc!”
“Quá trình đã có rồi, mọi người cùng nhau viết nên bao điều tươi đẹp, khó quên, dù thế nào cũng đã đủ rồi!”
Đôi mắt Giang Nam lấp lánh nước, không kìm được mà lao vào lòng Chung Ánh Tuyết, dụi dụi mãi vào ngực cô!
Vừa dụi vừa rên rỉ: “Ừm~ Tuyết Tuyết, Tuyết Tuyết~ Sao ngươi tốt thế? Ngươi thật sự rất tốt, áp áp~”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây