Thang Ninh nhận ra Cố Ngộ ngồi rất gần mình, anh vừa ngả ra sau, cô cũng theo đó lùi lại một chút.
“Haiz, chán quá,“ Lăng Lệ nói rồi ném một cái mic vào tay anh, “Vậy cậu hát đi, tôi chưa từng nghe cậu hát.”
Cố Ngộ rất tự nhiên nhận lấy mic rồi đưa cho Thang Ninh, đột nhiên hỏi rất dịu dàng: “Em hát không?”
“Em không hát, em hát không hay.” Thang Ninh lắc đầu ngay.
Cố Ngộ hơi ngồi thẳng dậy nhìn cô, vẻ mặt đầy ngờ vực.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây