Trưa thứ Sáu, Thang Ninh đang ăn cơm ở nhà ăn công ty, vừa ngồi xuống ăn miếng đầu tiên thì nghe thấy một giọng nói quen thuộc vang lên từ phía trên: “Một mình à?”
Thang Ninh chậm rãi ngẩng đầu, đúng như dự đoán nhìn thấy khuôn mặt của Cố Ngộ.
Cô nhanh chóng nuốt hết thức ăn trong miệng rồi nói: “Ừm, đúng vậy.”
“Vậy ăn cùng nhau nhé.” Cố Ngộ không quan tâm đối phương có đồng ý hay không, rất tự nhiên ngồi xuống đối diện cô ăn, sau đó làm như vô tình hỏi: “Sao không trả lời tin nhắn của anh?”
Không có chút cảm xúc nào, bình thản như đang nói “Hôm nay trời đẹp thật“.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây