Thang Ninh chậm rãi mở miệng: “Anh... sao lại đến đây?”
“Đến để ở bên em.” Giọng nói của người phía sau như làn gió biển dịu dàng.
Ánh trăng chiếu vào hai người, phác họa nên bóng hình của họ.
Thang Ninh: “Nhưng mà Hải Thành lớn như vậy, sao anh lại biết em ở đây?”
“Anh đoán tối nay em sẽ ra biển, nên đi dọc theo khách sạn của em tìm đến,“ Cố Ngộ liếc nhìn bộ đồ trên người cô, “Từ xa nhìn thấy bộ đồ này, liền nhận ra em.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây