Sau khi vào rạp chiếu phim, Thang Ninh thấy ở góc hàng cuối cùng vẫn có lác đác vài người ngồi, nhưng xung quanh cô lại chẳng có ai.
Cảm giác như có một kết giới ngăn cách hai người họ.
Lẽ ra vị trí của họ ở giữa rạp, chỗ ngồi bên cạnh đáng lẽ phải dễ bán hơn, sao những người kia lại thà chọn ngồi ở góc chứ không muốn ngồi giữa thế.
Cố Ngộ rất tự nhiên nâng tay vịn ở giữa hai người lên, như thể nhìn thấu suy nghĩ trong lòng cô, nói: “Em đang nghĩ bọn họ đến rạp chiếu phim không phải để xem phim đúng không?”
“Hả?” Bị vạch trần suy nghĩ, Thang Ninh giật mình, “Không có không có, có thể ngồi ở góc xem phim cảm giác tốt hơn, yên tĩnh hơn.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây