Thang Ninh lúng túng xua tay nói: “Dì ơi, cháu thật sự không uống được nữa, đây là ly cuối cùng.”
“Ồ, được rồi,“ Tống Mạn Tư đánh giá cô một lượt rồi nói, “Cháu nên ăn nhiều một chút, cháu quá gầy, bận rộn công việc cũng đừng quên ăn cơm.”
Thang Ninh đột nhiên cảm thấy ấm lòng: “Cảm ơn dì.”
Tống Mạn Tư nhìn cô với vẻ mặt có chút xót xa: “Lê Lê nói cháu sống một mình ở đây, bình thường cũng không có ai chăm sóc.”
“Không sao đâu ạ, cháu quen rồi.” Thang Ninh lắc đầu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây