Cố Trinh ngồi trên ghế sofa, tuy không nói gì, như đang xem tivi, nhưng âm lượng tivi được cố tình chỉnh rất nhỏ, chắc cũng đang quan tâm đến từng lời nói của Thang Ninh.
Thang Ninh sợ thái độ vừa nãy chưa đủ chân thành, lại nói thêm: “Dì à, thật ra tụi con còn trẻ cũng khá yếu đuối, lúc mới đi làm con cũng từng gặp chuyện không vui, nhưng những chuyện này mới giúp tụi con trưởng thành, dì yên tâm, sau khi trải qua chuyện này, Lê Lê sẽ trưởng thành hơn.”
“Đúng vậy...” Tống Mạn Tư thở dài, “Dì chỉ lo là, Lê Lê từ nhỏ đã được bảo vệ quá tốt, dì và bố nó, anh nó đều chiều nó, mà nó cũng khá đơn thuần, chưa gặp phải kẻ xấu nào, nên chúng ta sợ nó bị bắt nạt gì đó thôi.”
“Dì yên tâm, Lê Lê rất thông minh, cũng rất kiên cường, cô ấy luôn biết mình muốn gì, là một cô gái rất cầu tiến và xuất sắc, con tin vài ngày nữa cô ấy sẽ vực dậy thôi.”
Với sự hiểu biết của Thang Ninh về Cố Lê, cô ấy là kiểu người thay đổi nhanh chóng, có thể chuyện qua rồi thì sẽ qua ngay.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây