Doãn Sam và Tiền Tư Châu ở phòng bên cạnh phòng Cố Ngộ và Trần Trác, mặc dù cách âm của khách sạn khá tốt, nhưng hai người vẫn căng thẳng đến mức nín thở.
Mãi đến khi nghe thấy tiếng đóng cửa phòng bên cạnh, cả hai mới thở phào nhẹ nhõm.
Nhận ra hành động của mình có chút bốc đồng, anh liền buông Thang Ninh ra, lùi lại một bước nhỏ, sờ sờ chóp mũi: “Xin lỗi, vừa rồi không nghĩ nhiều như vậy, sợ bọn họ nhìn thấy sẽ hiểu lầm... nên nhất thời nóng vội...”
“Ồ ồ, em cũng nghĩ... bị họ nhìn thấy không tốt.” Thang Ninh có chút lúng túng, không biết đặt tay ở đâu, chỉ nắm chặt khăn tắm trên tay, lo lắng nếu lỡ tay làm rơi thì sẽ xấu hổ.
Hai người ở cùng một phòng, lại ăn mặc rất... thoải mái ở nhà.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây