Khó Dỗ Dành

Chương 63: Bạn gái của tôi quá dính người

Chương Trước Chương Tiếp

pGiọng điệu của anh vẫn bình tĩnh nhàn nhạt, như trấn an cô, là chuyện tối qua không ảnh hưởng chút nào đến anh./pp

/pp”Với quan hệ của hai chúng ta,“ Tang Diên thu tay về, nói chầm chậm: “không phải là anh muốn cho ai thứ gì cũng phải có sự đồng ý của em sao?”/pp

/pp”Ừ?”/pp

/pp”Nếu không thì,“ Tang Diên cà lơ phất phơ nói: “không phải là thiệt thòi cho em sao?”/pp

/pp“. . .”/pp

/ppÔn Dĩ Phàm hơi ngây ra, suy nghĩ một chút lời anh nói, rồi rất thành khẩn trả lời: “Em không như vậy đâu, tài sản của anh muốn dùng làm gì là quyền tự do của anh. Anh nghĩ thế nào hay muốn dùng thế nào không cần hỏi ý em.”/pp

/ppTang Diên nghiêng đầu, như có điều suy nghĩ, nhìn cô./pp

/ppYên lặng trong chốc lát./pp

/ppThấy anh vẫn nhìn chằm chằm vào mình mà không nói lời nào, Ôn Dĩ Phàm cũng không hiểu ý anh lắm. Cô đặt đũa xuống, chần chờ hỏi: “Vậy là anh muốn quản lý tài sản của em sao?”/pp

/pp“. . .”/pp

/pp”Cũng được, nhưng em cũng không có nhiều.” Mặc dù cô đã chuyển sang chính thức rồi, tiền lương đã cao hơn trước một chút, nhưng trừ các khoảng chi tiêu sinh hoạt, cô cũng không còn dư lại bao nhiêu tiền: “Vậy tối nay em đưa thẻ ngân hàng cho anh nhé?”/pp

/ppTang Diên vẫn chăm chú thẳng tắp nhìn cô./pp

/ppNhư là đang suy tư, tại sao trên đời này lại tồn tại một người không hiểu chút phong tình nào như vậy./pp

/ppÔn Dĩ Phàm suy nghĩ một chút, lại nói tiếp: “Vậy anh có thể sẵn dịp quản lý tiền bạc giúp em, em không giỏi chuyện này.”/pp

p

/ppThấy có người khác xuất hiện, Xa Hưng Đức vẫn không cảm thấy có gì không đúng. Hắn vẫn cười rất tươi, trên mặt dày đặc nếp nhăn: “Tôi không làm gì cả, tôi chỉ nói chuyện với cháu tôi thôi.”/pp

/ppMục Thừa Duẫn quay đầu nhìn cô: “Chị Dĩ Phàm, chị biết người này sao?”/pp

/ppÔn Dĩ Phàm cố khôi phục tâm trạng: “Không biết.”/pp

/ppNghe vậy, Mục Thừa Duẫn nhìn về phía Xa Hưng Đức, vẻ mặt rất khó chịu: “Chị ấy nói không biết, ông có đi hay không?”/pp

/ppXa Hưng Đức lại nhìn Ôn Dĩ Phàm một cái. Tròng trắng của hắn vàng ố, con ngươi cũng đục ngầu. Rồi sau đó, hắn lùi về phía sau vài bước, khẽ thở dài: “Chàng trai, tôi thật sự là cậu của cô ấy.”/pp

/pp“. . .”/pp

/pp”Hai chúng tôi có hiểu lầm,“ Xa Hưng Đức lại nói: “nên cô ấy giận dỗi tôi thôi.”/pp

/ppMục Thừa Duẫn xem như không nghe thấy: “Chị Dĩ Phàm, đi thôi. Mọi người đang đợi chị.”/pp

/ppÔn Dĩ Phàm gật đầu./pp

/ppHai người một trước một sau đi về phía quán thịt nướng./pp

/ppMục Thừa Duẫn đi ở phía sau Ôn Dĩ Phàm, như đề phòng Xa Hưng Đức sẽ tiến lên làm gì đó./pp

/ppXa Hưng Đức cũng không đi theo nữa./pp

/ppĐi được một đoạn./pp

/ppÔn Dĩ Phàm nghiêng đầu, nói cám ơn anh, sau đó nói: “Sao em lại quay lại?”/pp

/ppMục Thừa Duẫn lúng túng gãi đầu một cái: “Em để quên tai nghe ở công ty.”/pp

/pp”Ừ?” Ôn Dĩ Phàm hỏi, “Vậy bây giờ em có định quay lại lấy không?”/pp

/pp”Được rồi, không sao đâu.” Mục Thừa Duẫn nói, “Em cũng lười đi, đợi sau này em nhờ Đại Tráng lấy giúp là được rồi.”/pp

/ppÔn Dĩ Phàm gật đầu, thất thần ừ một tiếng./pp

/pp”Chị Dĩ Phàm, gã đàn ông đó là ai vậy?” Chú ý đến vẻ mặt của cô, Mục Thừa Duẫn dè dặt nói: “Người mà em thấy lúc trước đến tìm chị hình như chính là người này.”/pp

/ppÔn Dĩ Phàm cũng đoán được, lúc này nghe anh nói như vậy cũng không ngạc nhiên, chỉ cười cười./pp

p

/ppCũng không nghĩ Xa Hưng Đức có thể suốt ngày đứng ở bên ngoài đài truyền hình chờ cô./pp

/pp***/pp

/ppBởi vì yêu cầu đưa đón này của Ôn Dĩ Phàm, mà Tang Diên lại có thêm một lý do để khoác lác. Thêm vào đó công ty anh vừa mới hoàn thành xong một hạng mục lớn, nên thời gian này cũng rảnh rỗi hơn./pp

/ppMỗi ngày anh đưa Ôn Dĩ Phàm đi làm đúng giờ, rồi đúng giờ lại đợi ở trước đài truyền hình đón cô về nhà. Nếu cô phải làm thêm giờ, anh sẽ sẵn dịp đến “Tăng ca” một chuyến để khoe khoang, đợi cô tan việc rồi cùng về nhà./pp

/ppVí dụ như lúc này đây./pp

/ppTang Diên tuỳ tiện ngồi ở một góc của băng ghế sofa, trong tay cầm một lon Coca, vui vẻ thoải mái nói: “Ngại quá, các anh em. Gần đây tôi không thể uống rượu được.”/pp

/ppLỗ tai Tô Hạo An như muốn mọc kén rồi: “Cút đi! Ai mẹ nó muốn cậu đến đây chứ!”/pp

/pp”Bạn gái của tôi muốn tôi mỗi ngày phải đón cô ấy.” Tang Diên không có vẻ gì là bị quấy nhiễu, tiếp tục nói, “Tôi cũng muốn uống cùng các cậu, nhưng bạn gái của tôi dính người quá, tôi cũng không có biện pháp nào cả.”/pp

/pp“. . .” Tiền Phi sau khi kết hôn cũng rất ít đến, nhưng cũng đã nghe Tang Diên khoác lác không ít lần, dù là qua WeChat hay qua điện thoại, bức xúc nói: “Cậu cút nhanh lên đi, tôi con mẹ nó cũng chịu đủ rồi.”/pp

/ppLiếc nhìn Tiền Phi, Tang Diên lại nhắc đến một chuyện: “Ồ, ông chủ Tiền, gần đây không thấy cậu đến đây. Cậu đây là, muốn khoe khoang với chúng tôi chuyện cậu dạy Đoàn Gia Hứa theo đuổi phải không?”/pp

/ppNghe anh nói như vậy, Tiền Phi cứng người lại./pp

/pp”Thật là hâm mộ các cậu.” Tang Diên nói, “Tôi thì chưa nếm qua mùi vị theo đuổi người khác là như thế nào đâu.”/pp

/pp“. . .”/pp

/pp”Tôi đây, vẫn là,“ ngữ điệu của Tang Diên vừa ngạo mạn vừa gợi đòn: “bị điên cuồng theo đuổi thôi.”/pp

/ppTô Hạo An văng tục: “Lời này mà cậu cũng dám nói trước mặt tôi à.”/pp

/ppTang Diên hoàn toàn không cảm thấy bị vả mặt, lại nhìn về phía Tiền Phi: “Được rồi, ông chủ Tiền, bắt đầu khoe khoang sự nghiệp chói lọi của cậu đi.”/pp

/ppTiền Phi căng da đầu nói: “Tôi thật sự không có mà, cậu đừng nghe tên khốn Đoàn Gia Hứa kia nói bừa được không?”/pp

/ppNụ cười trên mặt Tang Diên dần thu lại, lạnh nhạt nói: “Nhất định phải như vậy đúng không?”/pp

/ppTô Hạo An cũng khó chịu: “Cậu với Đoàn Gia Hứa làm gì vậy chứ! Giữa anh em với nhau mà còn giữ bí mật! Cho dù cậu không dạy hắn cách theo đuổi con gái thì cũng sẽ nhân dịp này nhận lấy công lao! Cậu ngồi đây phủ nhận cho ai xem vậy!”/pp

/pp“. . .”/pp

/ppKhông đợi Tiền Phi nói tiếp./pp

/ppLúc này Dư Trác bước lên lầu, vẻ mặt anh hơi luống cuống, hướng về phía Tang Diên nói: “Anh Diên, dưới lầu có một người khách nói là cậu của anh, gọi rất nhiều rượu rồi không chịu trả tiền. . .”/pp

/ppLông mi Tang Diên giật giật: “Tôi ở đâu ra mà có cậu vậy?”/pp

/ppDư Trác bổ sung: “Chính là người lần trước gây sự bị anh Đại Quân lôi ra ngoài đó, nói là cậu của chị dâu đó.”/pp

/ppTô Hạo An cau mày: “Mẹ nó đây là thằng khốn nào vậy, dám đến gây chuyện ở địa bàn của ông đây?”/pp

/ppTang Diên chậm rãi rũ mắt, uống hết lon Coca, rồi đứng lên: “Các cậu cứ uống đi, tôi đi xử lý đây. Sau đó thì tôi phải đi đón cô nương dính người của tôi nữa.”/pp

/pp“. . .”/pp

/ppTang Diên đi xuống lầu, được Dư Trác dẫn đến chỗ ngồi trong góc ở tầng một. Liếc mắt đã nhìn thấy Xa Hưng Đức đứng ở phía trước, bên cạnh là một đống người. Lúc này hắn đang ồn ào với cậu bồi bàn Tiểu Trần: “Tôi là cậu của bạn gái ông chủ quán! Tôi không cần phải trả tiền!”/pp

/ppAnh đi đến, tản mạn cầm lấy hóa đơn tính tiền trong tay Tiểu Trần./pp

/ppTiểu Trần có vẻ khó xử: “Anh Diên. . .”/pp

/ppThấy Tang Diên, Xa Hưng Đức vội thu lại vẻ phách lối. Hắn cười lộ ra hàm răng vàng ố, vỗ vai Tang Diên: “Này, anh là người yêu của Sương Hàng nhà chúng tôi mà! Tôi nghe con bé nhắc đến anh nhiều lần.”/pp

/ppTang Diên không thèm để ý đến hắn, anh nghiêng đầu hỏi Tiểu Trần: “Bàn này gọi bao nhiêu tiền rượu?”/pp

/ppTiểu Trần lặng lẽ nói giá tiền./pp

/ppXa Hưng Đức vẫn còn đang khoác lác cùng bạn bè, vẻ đắc ý lộ rõ trên mặt: “Đấy, các anh nhìn xem. Đây là cháu rể của tôi, dáng dấp thật đẹp trai đúng không? Tính tình cũng rất hào phóng, chút tiền rượu này không là gì đối với cậu ấy đâu!”/pp

/pp“. . .”/pp

/ppTang Diên đang liếc nhìn hóa đơn, miễn cưỡng đưa mắt nhìn hắn./pp

/pp”Lời khen của ông, tôi nhận.”/pp

/ppNụ cười trên mặt Xa Hưng Đức càng tươi hơn./pp

/ppKhông đợi hắn nói tiếp, Tang Diên lại nói: “Nói đi, tiền này ông có trả hay không?”/pp

/ppXa Hưng Đức hơi sửng sốt, tưởng mình nghe lầm: “Trả cái gì? Chỉ là chút tiền này thôi mà, tôi là cậu của bạn gái anh —— “/pp

/pp”Không trả đúng không.” Tang Diên trực tiếp đặt giấy tính tiền lên bàn, cười như không cười nói, “Được.”/pp

/ppAnh nghiêng đầu nhìn về phía Dư Trác, dứt khoát ném ra ba chữ./pp

/pp”Báo cảnh sát.”/p

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)