Tạ Lẫm gật đầu: “Được thôi.”
Hai người về phòng thay đồ, lúc ra khỏi nhà thì đã là buổi trưa, Tạ Lẫm lái xe đưa Chu Uyển Doanh đi ăn trưa tước, định ăn xong sẽ đưa cô dạo hội chùa mua đèn lồng và câu đối xuân.
Nhưng lúc trên đường đi đến hội trường thì lại trùng hợp đi qua cửa hàng đồ cổ của Dương Trình, Tạ Lẫm liếc nhìn ra ngoài cửa sổ cười cười: “Khó có thể tìm được cửa hàng nào gần hết năm rồi mà vẫn chưa nghỉ đấy.”
Anh đỗ xe ven đường, Chu Uyển Doanh ngó qua cửa sổ, đúng lúc thấy Dương Trình đang cẩn thận tỉ mỉ quét trần, cô cười nói: “Dương Trình đang quét bụi kìa, chắc là chắc chuẩn bị đóng cửa hàng rồi.”
Tạ Lẫm tắt máy rút chìa khóa, anh cười: “Xuống xe đi xem thử xem có cái gì tốt không.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây