Tạ Lẫm cười: “Không yên tâm, đến xem một chút.”
Hắn dẫn Chu Uyển Doanh vào phòng, đóng cửa lại, kéo cô đến ghế sofa ngồi xuống, khom người nâng chân phải cô đặt lên trên đùi hắn.
Chu Uyển Doanh vẫn còn mặc váy ngủ trên người, Tạ Lẫm vén váy lên đã nhìn thấy vết thương trên đầu gối.
Tối hôm qua vẫn còn bầm tím, dưới da còn hơi ứ đọng, qua một đêm, không những không lành, lại còn trở nên càng nghiêm trọng, màu sắc vết bầm lại càng đậm hơn chút.
Tạ Lẫm nhìn thấy cau mày, ngẩng đầu nhìn Chu Uyển Doanh: “Thế này mà bảo là không nghiêm trọng hả?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây