Chu Uyển Doanh nhìn em bé với ánh mắt tràn đầy dịu dàng, trên mặt không kìm được lộ ra nụ cười, nói với Tạ Lẫm: “Tạ Lẫm, em bé thật đáng yêu.”
Tạ Lẫm gật đầu, dịu dàng nói: “Đúng, rất giống em.”
Anh đau lòng nhìn Chu Uyển Doanh, dịu dàng cúi đầu hôn cô, nhẹ giọng nói: “Ngủ một lúc đi Uyển Uyển, tỉnh lại rồi nhìn em bé.”
Chu Uyển Doanh gật đầu, cô nhìn Tạ Lẫm, nhỏ giọng nói: “Em muốn anh ở bên em, Tạ Lẫm.”
Tạ Lẫm gật đầu, nắm chặt tay cô, hốc mắt đỏ bừng, anh nhẹ giọng nói: “Đương nhiên rồi, em ngủ đi, anh sẽ không rời xa em dù chỉ một bước.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây