Tiền kiếm được không đủ thuê nhà, chỉ có thể thuê một phòng dưới hầm, phòng dưới hầm ẩm ướt u tối, mùa đông chăn cũng ướt, ngủ cả đêm tỉnh dậy toàn thân đều lạnh như băng đá.
Lúc đó cô làm thêm ở một nhà hàng ăn sáng, ban ngày trời chưa sáng phải thức dậy đi làm. Đi trên đường lạnh đến mức khắp người cô run rẩy, chỉ có không ngừng hà hơi vào tay mới có thể cảm thấy ấm hơn chút.
Bây giờ nhớ lại trước khi cô mới ý thức được, lúc đó cô thật sự đã chịu khổ rất nhiều.
Tạ Lẫm thấy cô luôn nhìn ra ngoài cửa sổ, đưa tay dịu dàng xoa đầu cô, hỏi: “Đang nghĩ gì thế.”
“Nghĩ về trước đây.” Chu Uyển Doanh đưa ngón tay chỉ vào ông cụ bán bong bóng bên đường, quay đầu lại mỉm cười nói với Tạ Lẫm: “Trước đây em cũng từng bán cái này.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây