Anh biết Chu Uyển Doanh rất muốn đến hòn đảo nhỏ kia, trước khi kết hôn cô cũng đã mơ ước về nó rất lâu, nhưng với tình trạng hiện giờ của cô, có lẽ lúc lên thuyền sẽ lại mắc ói dữ dội lần nữa, anh thực sự rất lo lắng cho cô.
Trên gương mặt nhỏ nhắn của Chu Uyển Doanh hiện lên một nụ cười rạng rỡ, cô vui vẻ gật đầu:
“Vâng ạ.”
Nhưng vì không thể đi đảo được, cho nên đi các thành phố khác thực ra cũng chẳng có gì vui cả. Nhìn chung thì thành phố nào cũng giống nhau, sau hai ngày đi chơi trong thành phố, Chu Uyển Doanh chọn mua một vài món quà lưu niệm cho người nhà và bạn bè, rồi cùng quay về nhà với Tạ Lẫm.
Lúc về đến nhà đã là ban đêm rồi, Tống Minh Hồng hốt hoảng vội vàng dẫn theo dì đến, vừa thấy Tạ Lẫm bà đã hỏi anh: “Con đã là người trưởng thành rồi, Uyển Doanh mang thai mà còn dắt đi chạy loạn khắp nơi, con không biết mấy tháng đầu là khoảng thời gian nguy hiểm nhất sao hả?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây