---
Cô bỗng nhiên phát hiện chỉ có cô không thể nhìn thấu Tần Thịnh, còn Tần Thịnh chỉ cần liếc mắt một cái là đã có thể biết cô đang suy nghĩ cái gì.
Ở trước mặt anh, cô quả thực giống như một đứa trẻ nghĩ gì cũng hiện lên cả mặt.
Tống Nam chi đột nhiên cảm thấy rất không công bằng, cô nhìn Tần Thịnh một cái, nói: “Em chỉ tùy tiện hỏi thôi.”
Tần Thịnh giải thích: “Ở Tây Sơn bên này có một sân golf, đôi khi anh sẽ tới đó xã giao đến tối muộn mới trở về, anh lại lười xuống núi cho nên đã tìm một khách sạn gần đó ở lại.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây