Tống Minh Hồng cảm thấy trái tim mình như tan chảy, cả buổi tối ôm đứa cháu gái bé bỏng không nỡ buông tay.
-
Tống Nam Chi vốn định sáng tám giờ lên máy bay về Bắc Thành, nhưng cô nhớ Tần Thịnh quá, nửa đêm thức dậy đổi vé máy bay sang chuyến sớm nhất ngày hôm sau.
Mới hơn 7 giờ khi máy bay hạ cánh xuống Bắc Thành, trời mùa đông lạnh lẽo, 7 giờ trời vẫn chưa sáng hẳn, ra khỏi sân bay, cô đi xe về nhà, khi về đến nhà mới hơn 7 giờ rưỡi.
Khi cô xuống xe, cô thấy xe của Tần Thịnh vẫn còn đỗ trong gara chưa đi, dì Tuệ thấy cô về, kinh ngạc định mở miệng gọi cô, cô vội đưa ngón tay lên môi, làm động tác “suỵt“.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây