Sáng hôm sau, Tống Nam Chi mơ màng tỉnh dậy, nghe thấy Tần Thịnh đang ho.
Cô lập tức tỉnh táo, ngồi bật dậy khỏi giường, thấy anh đang ngồi trên ghế sofa uống thuốc, cô lo lắng hỏi: “Anh bị cảm à?”
Cô vội vàng đi dép xuống giường, đi đến bên cạnh Tần Thịnh ngồi xuống, đưa tay sờ trán anh.
Tần Thịnh kéo tay cô xuống nắm lấy, kéo cô ngồi lên đùi mình, khóe môi còn vương nụ cười nhìn cô, nói: “Chỉ hơi ho thôi, uống thuốc là khỏi“.
Tống Nam Chi không yên tâm, rút tay đang bị Tần Thịnh nắm ra, lại sờ lên trán anh, cảm nhận một lúc lâu, xác định không sốt mới hơi yên tâm, cau mày nhìn anh: “Chắc chắn là hôm qua trên núi, lúc anh cởi áo cho em mặc thì bị dính cảm rồi, hơn nữa tối qua tuyết rơi lớn như vậy, anh còn ra ngoài đắp người tuyết cho em“.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây