Cô còn chưa nói hết câu, Tần Thịnh đã cúi đầu hôn cô, đôi môi ấm áp của anh hôn lên môi cô, nhỏ giọng tỏ tình với cô:
“Là em. Tống Nam Chi, em là điểm yếu duy nhất của anh“.
Tống Nam Chi nghe thấy lời Tần Thịnh nói, trong lòng ngọt ngào và mềm mại, hai người hôn nhau một lúc, Tần Thịnh mới buông cô ra, thấy Tống Nam Chi cười tít mắt nhìn anh, anh cũng không nhịn được cười, nhìn cô nói:
“Vui lắm à?”
Tống Nam Chi cười đáp một tiếng, nói: “Tất nhiên“.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây