----
Vừa rồi Tống Nam Chi thực ra tưởng xe đã dừng rồi, nhưng không ngờ khi cô mở cửa xe, chú Vương đột nhiên đạp nhẹ ga tới chút nữa, khiến cô xuống xe suýt ngã.
Nhưng may là Tần Thịnh cũng xuống theo, đỡ cô một cái, nếu không cô ước chừng mình thật sự sẽ bị thương.
Thấy Tần Thịnh cau mày quát mình, cô biết anh quá lo lắng cho cô, cơn giận trong lòng cô lập tức tan biến đi phân nửa, nhưng cô sĩ diện, không hạ mình chủ động làm hòa, chỉ mím môi nhìn anh, nói: “Anh quát gì chứ, em đâu biết xe chưa đỗ hẳn.”
Nói xong, cô quay người đi thẳng vào phòng khách.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây