----
Tống Nam Chi cười nói: “Hóa ra giày của em bị hỏng, đế giày bị rơi mất, đi lại cứ khập khiễng, em lại không phát hiện ra, sau đó xem lại cảnh quay, suýt chút nữa cười chết em.”
“Em ngốc vậy sao? Đế giày rơi mất mà không cảm thấy?”
“Em không phải quá nhập tâm sao, cũng không có ai nhắc em.”
Tần Thịnh không khỏi bật cười, tâm trạng u ám được Tống Nam Chi chọc cho khá hơn một chút, hỏi: “Bao giờ đóng máy vậy?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây