Cô bé ngồi trên chiếc ghế còn cao hơn mình, cầm chày giã trong tay đập nát đan dược Đại Bình An mới luyện chế ra. Thấy y tới cô bé ngẩng đầu nói: “Là ngươi à, mấy ngày nay ngươi đi đâu vậy?”
“Ta ở nhà luyện quyền.”
Trương Ninh Viễn chẳng biết vì sao khi đứng trước mặt cô bé, mình lại nguyện lòng nói ra sự thật. cũng không biết là vì lý do gì, có lẽ là do tuổi nàng còn nhỏ, cũng có lẽ là do cô bé nhìn hơi ngốc xinh.
Cô bé bẻ một cái bánh ngọt màu vàng ra làm hai nửa, chia cho y một nửa, một nửa thì để mình ăn.
“Luyện quyền? Có vui không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây