“Không phải trước giờ, Tam công tử vẫn luôn muốn đi ra ngoài sao? Tam công tử đã ở trong Bạch Ngọc Kinh nhiều năm như vậy, cũng đã đến lúc rồi.”
Tam công tử lắc đầu như trống bỏi: “ Không không không!! Ta cảm thấy mình cải tạo còn chưa đủ tốt, ta còn chưa thực sự hiểu rõ bài học mà tiên sinh khổ tâm vất vả dạy bảo. Ta cảm thấy mình còn phải ở chỗ này suy xét lại bản thân một khoảng thời gian dài nữa.”
Lý Bình An không còn cách nào khác, thở dài nói: “Tại hạ không nuôi nổi công tử nữa rồi.”
“Không được, không được! Nếu bây giờ ta đi ra ngoài chắc chắn sẽ làm việc ác, ta sẽ xé toàn bộ vở bài tập của những đứa trẻ, để bọn chúng bị tiên sinh dạy học đánh mông, trộm bánh bao của kẻ ăn mày, trèo lên cửa sổ nhìn trộm goá phụ... Nói tóm lại chuyện xấu nào ta cũng sẽ làm hết!”. Tam công tử nghiêm túc nói hươu, nói vượn.
Nhưng mà, điều khiến cho Tam công tử suy sụp chính là vẻ mặt của Lý Bình An lại không chút thay đổi, rất bình thản, giống như là Lý Bình An đã sớm biết trước chiêu này nên đối với hắn là vô tác dụng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây