Trời tuyết trơn trượt.
Lý Bình An và lão Ngưu mỗi đưa đeo một cái giỏ to, trong giỏ chất đầy gỗ.
Tuyết rơi đầy trời, giống như nhành liễu mùa xuân không ngừng lay lay.
Lý Bình An ngẩng đầu nói, “Không biết bao giờ tuyết mới ngừng. Thành Phong Tuyết này chẳng có cảnh đẹp nào cả, toàn là tuyết.”
“Ngưu ~”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây