Đại Hoang.
Ánh sáng mặt trời chiếu sáng khắp nơi, xua tan đi sự mờ mịt của tất cả sinh linh dù là vật sống, hay vật chết như hòn đá to kia.
Lý Bình An cột thuyền nhỏ tại một vị trí cố định trên bờ biển, rồi cùng trâu già và Chương Ngư kiếm sĩ leo lên đảo. Bọn họ vẫn chưa đi tiếp thì đã nghe tiếng hát rất to, giống như đang chào đón bọn họ vậy.
Lý Bình An cười.
“Trẻ con trên núi thật đáng thương, gồng gánh, chẻ củi đổi dầu muối, ngày hôm qua đi thị trấn, hôm nay giàu có nha, gánh củi khó đổi nửa cân muối, ngươi nói có đáng thương hay không…” Có mấy cái phụ nhân vừa nhặt vỏ sò, vừa hát.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây