Ngày thứ hai, thật sớm Trần Thương đã chạy bộ tới Đông Đại Nhất viện, khoảng cách chưa tới 3km, đối với Trần Thương mà nói vừa vặn là một cách tập thể dục buổi sáng.
Vừa mới đến khoa da liễu, đã nhìn thấy Tần Tường tới rồi, Trần Thương cười lên tiếng chào.
“Tần chủ nhiệm, tới sớm như vậy!”
Tần Tường một đêm ngủ không ngon giấc, nghĩ đến mình quang minh lỗi lạc cả một đời, thành tựu học thuật cũng không ít, làm người càng rất thẳng thắn, nhận đủ lời khen ngợi, cũng không thể bởi vì chút chuyện này làm cho không giữ được khí tiết tuổi già a
Tần Tường cả một đêm lăn qua lăn lại ngủ không ngon.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây