Vương Kiến Hoa nhịn không được nói:
- Ly hôn? Hình dáng của em bây giờ ra sao, em còn dám ly hôn?
Chung Bình cười cười:
- Những ngày tháng, tôi mắc bệnh này, tôi đã suy nghĩ rất nhiều. Tuy rằng ngần ấy năm, chúng ta đều lặng lẽ đi bên nhau, thế nhưng... Kiến Hoa, anh đã thay đổi, ngay cả tôi cũng thay đổi! Hiện tại, anh đã không cần tôi nữa, mà tôi... Cũng mất phương hướng cho chính mình. Lần này sinh bệnh, có khả năng là một lần khiến cuộc đời tôi sống lại! Tôi cũng muốn tìm về phương hướng của cuộc đời mình mà trước đây tôi vì anh đã đánh mất nó! Tôi cũng biết, hiện tại tôi không còn quan trọng trong lòng anh nữa. Vì vậy, tôi cũng không trở thành chướng ngại vậy ngăn cản anh theo đuổi thứ mình thích. Trước đây, Cầm Cầm còn nhỏ, tôi lo lắng chuyện này sẽ có ảnh hưởng không tốt với con bé. Vì vậy tôi cứ nhiều lần nhẫn nhịn. Nhưng hôm nay Cầm Cầm cũng lớn rồi. Cuộc vui nào cũng có lúc tàn, chúng ta đã gặp nhau thì tất sẽ có ngày chia tay thôi.
Chung Bình không hề tức giận, không chỉ trích, càng không phát cáu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây