“Nhưng miếu...”
Thực ra đoạn đối thoại trên không xảy ra. Ít nhất Ngũ Trúc và Phạm Nhàn nằm trong tuyết không nói với nhau như vậy đó. Thực tế sau 3 ừ của Phạm Nhàn, hai người chỉ nhìn nhau im lặng rồi Ngũ Trúc gượng gạo cúi xuống, bế Phạm Nhàn lên và đặt lên lưng mình!
Giống như nhiều năm về trước, người hầu thiếu niên kia từng cõng đứa trẻ kia.
o O o
Phạm Nhàn cảm nhận được tấm lưng lạnh lẽo phía trước, nhưng lại thấy rất ấm áp. Vẻ mặt y vô cảm, bởi tâm trạng khó có thể diễn tả bằng biểu cảm. Y muốn khóc, muốn cười, biết Ngũ Trúc vẫn chẳng nhớ gì nhưng sẵn lòng rời ngôi miếu hoang này cùng y.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây