Có điều, gian nhà vẫn hoang vắng như xưa, giấy bút còn để nguyên trên bàn, mực khô cứng trong nghiên, thùng nước ngoài giếng nghiên, chắc đã lâu không ai lui tới. Dĩ nhiên Phạm Nhàn cũng không có mặt ở đây.
Ngôn Băng Vân đứng trước cổng gian nhà, nhíu mày , thầm nghĩ Viện trưởng hiện giờ trốn ở đâu? Mặc dù Tiểu Ngôn công tử hiện là Viện trưởng Giám Sát viện được triều đình công nhận, nhưng thực tế, giống như hầu hết quan lại trong viện, hắn vẫn mặc nhiên coi Phạm Viện trưởng là người đứng đầu Giám Sát viện.
Kinh đô đã phong tỏa, lệnh truy nã được ban ra, các nha dịch và dân chúng ở đường phố đã biến thành một lưới giăng khắp nơi. Mọi người đều biết Giám Sát viện có không ít điểm bí mật trong thành, cộng với khả năng ẩn nấp quỷ quyệt của Phạm Viện trưởng, không ai dám chắc mình có thể bắt được y. Nhưng hôm nay tình hình có phần khác biệt. Thứ nhất, những điểm bí mật ấy không còn là bí mật với triều đình. Điều quan trọng nhất, trước đó Ngôn Băng Vân đã biết Phạm Viện trưởng bị thương nặng, không còn dũng mãnh như xưa, nếu không có ai tiếp tay, vết thương khó lành, y sẽ không thể chạy xa được.
Nhưng Phạm Nhàn đang ở đâu? Việc truy lùng đã kéo dài nửa ngày, cả kinh đô đã bị lục tung lên. Mười ba cổng thành kiểm soát chặt chẽ, tất cả đại thần trong triều đoán chắc Phạm Nhàn không thể ra khỏi thành.
Ngôn Băng Vân cau mày chặt hơn, thở hơi ấm vào tay xoa xoa gương mặt mệt mỏi, cố gắng bình tĩnh lại rồi phất tay ra lệnh cho quan viên Giám Sát viện tiếp tục tìm kiếm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây