Ngay lúc đó, Đại Ngụy Thiên Tử kiếm tuột khỏi tay Phạm Nhàn, lao xuyên tuyết giá về phía cánh cửa đại điện khép kín.
Đối diện nắm đấm phát ra thánh quang tinh khiết ấy, Phạm Nhàn gào thét, cơ thể run rẩy dữ dội, một ngón tay cách mặt bệ hạ ba trượng, chậm chạp và vụng về chỉ về phía mặt bệ hạ!
Chậm chạp chỉ là cảm giác, thực ra ngón tay ấy chứa đựng toàn bộ chân nguyên mà Phạm Nhàn dốc toàn lực phóng thích, do quá ngưng kết nên khí vô chất mang cảm giác có thực chất, như thể có trọng lượng khiến ngón tay run rẩy trong không trung.
Cơ thể Phạm Nhàn cũng run rẩy, sắc mặt tái nhợt bất thường nhưng đôi mắt lại sáng ngời.
Dù có kiếm trong tay cũng không thể đâm xuyên Hoàng đế, huống hồ là một ngón tay, hơn nữa ngón tay còn cách xa trong lúc nắm đấm sát người của Hoàng đế sắp chạm áo mình.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây