----
“Dung tổng,“ Không biết là ai đột nhiên nhỏ giọng nói, tiếng cười trên bàn ăn nhất thời im bặt.
Khi mọi người nhìn lên, liền thấy Dung Kỳ một thân áo len màu đen và quần tây cách đó không xa, đang đứng dưới ánh đèn rực rỡ của nhà hàng, có lẽ là do vẻ mặt của anh thờ ơ, ánh mắt có chút xa cách và lãnh đạm, gương mặt lập thể thâm thúy, cách xa vẫn thấy rõ.
Dù cách xa vài mét nhưng tất cả mọi người cũng phải lóa mắt trước sự anh tuấn này.
“Cho dù có nhìn mặt Dung tổng bao nhiêu lần đi chăng nữa, tôi vẫn kinh diễm như lần đầu”, cô gái nhỏ lúc đầu nói người chồng trong sách, nhịn không được cảm khái.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây