Tiêu Văn Yến còn nhỏ tuổi, nhìn thấy ánh mắt ưu thương và quan tâm của mẫu thân mình, vội vàng bỏ tay xuống, mỉm cười: “Mẫu thân, con không đau đâu…”
“Con là đứa con ngoan của ta.” Khương thị lập tức ôm lấy nhi tử nói.
Trong phòng là một mảnh mẫu từ tử hiếu, bên ngoài gió táp mưa sa.
Chuyện xử trí Điền quản gia giằng cho không xong, hai phu thê ai cũng không chịu lùi bước, đều không chịu há miệng nói lời nào.
Liên tiếp mấy ngày, bầu không khí trong Tiêu gia trầm thấp.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây