“Nhị ca ta quả thật không phải thứ gì tốt.” Tiêu Vân Chước cũng không phản bác.
“...” Lời nói của Mạnh Vịnh Tư bị chặn lại ở cổ họng.
Lời này khiến cho nàng ấy nói tiếp thế nào?
“Chỉ là chuyện huyết thống ta cũng không có cách nào thay đổi, cho nên không có cách nào để loại bỏ được sự lo lắng của ngươi. Nhưng ta nghĩ, nếu ta thật sự muốn hại đệ đệ ngươi, cũng sẽ không ngốc đến mức tự mình tới cửa, để các ngươi nhìn thấy ta ra tay.” Tiêu Vân Chước cây ngay không sợ chết đứng.
“Tiêu cô nương, không chỉ có lập trường khác biệt, lại còn... Ngươi có mưu đồ gì? Ta thừa nhận tướng thuật của ngươi rất lợi hại, thế nhưng vô duyên vô cớ, sao lại giúp đệ đệ ta chứ?” Mạnh Vịnh Tư vẫn duy trì sự nghi ngờ như cũ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây