Trong lòng Mạnh Vịnh Tư kinh ngạc.
Lại nghe Tiêu Vân Chước nói tiếp: “Có thể vươn tay ra để ta xem kỹ hơn không?”
Không biết Mạnh Vịnh Tư nghĩ gì, lúc này cũng muốn đi nhưng lại thoáng do dự, chần chừ một lúc, rốt cuộc vẫn đưa tay ra.
Tiêu Vân Chước nhìn kỹ các đường chỉ tay rồi nói: “Trên gò bàn tay của cô nương có nổi gân xanh, có phải ngày thường ăn không ngon miệng, rất khó nuốt phải không?”
“Phải…” Trong lòng Mạnh Vịnh Tư trầm xuống.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây