Tiêu Văn Việt không muốn nói chuyện với nàng lắm, nhưng có phụ thân ở đây, hắn cũng phải giả bộ một chút.
“Ừm, sau khi bị bắt cóc, hắn bị nhốt trong hầm tối hai ngày, khi được đưa ra ngoài có vẻ si ngốc.” Tiêu Văn Việt ăn ngay nói thật, nhìn Tiêu Vân Chước rồi nói thêm: “Ta nghe Bình Chương nói, mấy ngày nay, đệ đệ của hắn thấy ai cũng hét lên, lúc nghiêm trọng còn bổ nhào tới cào cấu người khác, thần trí không rõ ràng, rất khó hồi phục.”
Chuyện này, hắn biết rõ ràng hơn nhiều so với những người khác.
Tiêu Vân Chước lập tức động tâm.
Tiêu Trấn Quan không nghĩ nhiều, chỉ cho là nàng tò mò thôi, chỉ nhấn mạnh: “Cũng không phải là ta không cho con ra ngoài, chỉ là không được giống như lần trước, không nói với ai một tiếng…”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây